Intro: VomPC
Trong tình yêu, không ai có thể nói trước được điều gì. Có thể hôm nay chúng ta còn ở bên nhau nhưng ngày mai trên con đường kia, chúng ta đã đi về hai hướng khác nhau.
Mỗi người một lựa chọn, mỗi người một cuộc sống !
Yeah!
VomPC ft Kayly 2013
Ver 1: VomPC
Đã lâu lắm cảm xúc của anh không truyền vào những bản nhạc.
Và đã lâu lắm rồi tình cảm của anh không thể hiện trong những bài hát.
Mọi nó cứ gói gọn trong cái khoảng không chật chội của công việc, của cuộc sống.
Nhiều lúc chính bản thân mình đánh mất chính bản thân mình.
Cũng giống như vô tình anh đánh mất em để ngày hôm nay nhìn lại chỉ còn mỗi bản thân mình.
Không hiểu lý do chúng ta chia tay, tại anh, tại lỗi của anh hay tại em nên tình yêu nó mong manh (tại vì sao mà tình yêu nó mong manh)
Suy nghĩ nó cứ chật chội, hàng trăm câu hỏi đặt ra trong đầu nhưng chung quy lại thì không biết đi về đâu
Một phút qua nhanh cái chiều hôm đó, anh và em.. cái câu chia tay được nói ra chỉ vì sự bồng bột trong tình yêu hay ai đó đều có cái tôi to lớn của chính mình?
Không thể vượt qua nó nên chúng ta đánh mất tình yêu của chính mình?
Mỗi người một nơi thì chúng ta mới nhận ra rằng chỉ còn bản thân mình với bản thân mình.
Ừ, nhiều lúc đi ra ngoài đường thấy mọi người tay trong tay, anh cũng buồn đấy thôi.
Nhưng cũng biết phải làm sao khi chỉ một mình với sự cô đơn không thể tránh khỏi.
Chỉ còn lại vài phút của một bản nhạc để anh nói lên một góc của nỗi lòng mình
Biết đâu sau đó là một bài hát với những giai điệu vui tươi hơn.
Biết đâu sau đó là sự du dương của hạnh phúc, để trái tim ta không còn cảm thấy đau đớn.
Người ta thường bảo anh là một con người của những nỗi buồn.
Cuộc sống thì đầy ắp những tiếng cười nhưng sau đó là một nỗi buồn mà anh không hề muốn (một nỗi buồn mà anh chẳng bao giờ muốn)
Mel: Kayly
Và nếu như chưa từng đến, không cho anh một tình yêu
Thì hôm nay anh không buồn đến thế…
Mưa lại rơi mưa buồn ơi xin hãy mang bóng em về đây
Để một lần thôi anh lại có em trong vòng tay
Ngoài kia anh thấy mưa lại rơi khi mùa đông sang rồi
Bóng em mờ dần trong màn đêm tối..
Và những kí ức đâu đó, ngày mình còn bên nhau
Cứ theo anh tìm đến trong giấc mơ…
Vẫn nhớ một nụ hôn, một bờ môi dễ thương
Nhớ một người đã bên anh bao ngày qua
Nhớ một tình yêu, nhớ một hơi ấm
Nhớ ngày bên nhau theo anh đến muôn đời sau
Ver 2:
Yêu em.
Tình cảm nó lớn dần lên theo từng ngày.
Anh đang cố kìm nén cảm xúc của chính mình, cố để ko yêu em quá nhiều.
Cố để ko phải đau thêm 1 lần nữa.
Anh sợ cái cảm giác và con người a ngày xưa nó hiện về.
Anh muốn bao nhiêu.
Nát lắm
Anh ko muốn như vậy. Anh muốn yêu em ít đi và nhận được nhiều hơn.
Cứ mỗi lúc giận nhau em lại nói những câu thờ ơ, bỏ đi đâu đó và tắt máy.
Để anh phải lo lắng, anh phải điên lên vì nhớ em.
Và gọi hàng trăm cuộc mà bên kia đầu dây chỉ nói vẻn vẹn 1 câu là
"thuê bao quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được".
Ừ ko gọi đc a lại ngồi bấm những tin nhắn dài ngoằng và gửi đến số điện thoại ""em"" khi biết rằng e đang tắt máy.
A lo lắng trong vô vọng
Ko biết đi đâu tìm em và cũng ko biết đi tìm bằng cách nào.
Ko biết e ở đâu, đang làm gì.
Anh chỉ biết ngồi chờ đợi trong vô vọng, lòng nôn nao
Ôm điện thoại và nhìn màn hình hàng tiếng đồng hồ.
Thi thoảng lại calling “em”
Mặc dù vẫn 1 dọng nói từ trước đó a đã nghe hàng mấy chục lần
Chính anh nhận ra rằng mình đã yêu em quá nhiều
Cần lúc ko có em ở bên, yêu em nhiều hơn những cái mà a nghĩ (yêu em nhiều hơn tất cả những gì mà a nghĩ)
Outro: VomPC
Cách mà anh chọn và thường hay làm là mang headphone, nghe một bản nhạc thật buồn để cảm nhận được cái gọi là niềm vui.
Buồn thì có gì vui đâu mà cứ phải buồn, cứ phải như thế cho lòng thêm tủi.
Một cuộc tình mất đi thì mình phải vui chứ… bởi vì mình đang tiến gần đến tình yêu thực sự!
Tiến gần đến cái đích mà khi yêu ai cũng mong muốn…
Hạnh phúc tưởng chừng quá xa vời!