Biển cát hoang vu, nắng đốt thiêu niềm đau
Trời tối mây đen, đêm đêm trăng ngủ đâu
Hà hơ... đi giữa sa mạc mênh mông
Mơ nước mát một con sông,
Mơ mái ấm một đêm đông
Mơ ánh mắt chờ mong...
Nhạc buồn chập trùng trải lên khuôn cát dài
Sầu vương lên loài mãi
Ôi tha nhân có hiểu không
Ta mơ lấp biển Đông, muôn phương thôi nổi sóng..
Người làm người buồn vì mơ cao ước dài
Lửa đùa lên ngọn mãi
Ta, ta không oán người đâu
Yêu em mắt xanh nâu, mến anh da cùng mầu
Lời hát cho anh hai mươi năm lửa khói
Lời hát cho em nước mắt thôi ngừng rơi
Hà hơ... đây giữa sa mạc mênh mông
Hay khúc hát người cho nhau
trong những nỗi niềm thương đau
Xin hãy đến tìm nhau...
Biển [Am] cát hoang vu nắng đốt thiêu niềm đau
Trời [Dm] tối mây đen đêm đêm trăng ngủ [E7] đâu
À [Am] ú đi giữa sa mạc mênh mông mơ nước mát một [G] con sông
Mơ mái ấm một [F] đêm đông mơ [E7] ánh mắt chờ [Am] mong.
Nhạc [Am] buồn chập trùng trải lên khuôn cát dài
Sầu hận sao còn mãi [F] ôi tha nhân có hiểu [G] không
Ta mơ lấp biển [F] Đông muôn phương thôi nổi [E7] sóng.
[Am] Người làm người buồn vì mơ cao ước dài
Lửa thù lên ngọn mãi [F] ta ta không oán người [G] đâu
Yêu em mắt xanh [F] nâu mến anh da cùng [E7] màu.
Lời [Am] hát cho anh hai mươi năm lửa khói
Lời [Dm] hát cho em nước mắt thôi ngừng [E7] rơi
À [Am] ú đây tiếng sa mạc mênh mông hay khúc hát người [G] cho nhau
Trong những nỗi niềm [F] thương đau xin [E7] hãy đến tìm [Am] nhau.