Từng ngày trôi qua, một cuộc sống mới xa lạ làm em quên những chuyện đã qua...
Một ngày của em, giờ tràn ngập nắng không còn hình bóng đến đánh thức em từng đêm.
Cảm giác những lúc thấy anh nói cười, bây giờ đã thôi làm tim em xốn xang.
Và em đã không còn ghét anh, không còn thấy em trẻ con như lúc xưa...
Em đã vượt qua, em đã rời xa, nơi ngày nào em vẫn đứng ngóng trông.
Em không là em, để đến bây giờ, biết quý giá yêu thương chính em.
Em không còn yêu, em không còn đau, giờ trở lại nơi đây với yên bình.
Nhưng em sẽ mãi nhớ, nhớ những tháng ngày, nhớ gương mặt ấy làm cuộc đời em đổi thay (wo...wo).
Lời 2:
Em sẽ luôn nhớ, người từng đưa em bước qua ngàn giông bão và đêm tối tăm.
Kỷ niệm em giữ, để rồi mai kia nhắc lại là những phút trêu trò vui đùa...
Cảm giác những lúc thấy anh nói cười bây giờ đã thôi làm tim em xốn xang.
Và em đã không còn ghét anh, không còn thấy em trẻ con như lúc xưa...
Em đã..............................đổi thay