Mỗi lúc thức giấc..... anh đưa đôi tay..... để cố giữ từng cơn mơ lại...
Để những kí ức ....ko trôi đi xa....để giữ mãi hình dung của em!!!
Có lúc bỗng thấy... em đang quanh đây... những cảm giác dường như là thật
Thức giấc mới biết... đang trong cơn ngủ mê... làm sao để những nỗi buồn qua thật nhanh???
Có những lúc muốn quay... trở về hôm qua... để thỏa nỗi nhớ thương trong anh nhức nhối
Để hỏi những lí do... khiến những nụ cười trôi đi vội vàng..
Để rồi đôi ta cứ phải mang bao nhiêu muộn phiền...
Đã có lúc muốn quên... từng ngày bên em... để mỗi phút xót xa thôi không đễn nữa...
Dẫu thế cứ mỗi khi... cơn mưa kéo về... lòng anh vẫn cứ gọi tên... mà anh ko hề hay biết./.