Ngày xưa lúc chưa quen anh,
Em nào có buồn.
Từ ngày gặp nhau,
Thấy sao trong lòng vấn vương.
Nhiều đêm suy nghĩ miên man,
Rồi anh mơ mộng xa xăm.
Mới hay trong lòng,
Mình đang nhớ mong.
Rằng em vẫn ghi tâm câu,
Anh thường nhắc nhiều.
Dù ngàn năm sau,
Vẫn không quên người đã yêu.
Tình cho đâu kể bao nhiêu,
Dù mai sau đời cô liêu.
Chỉ mong sao làm,
Đẹp lòng người yêu.
ĐK:
Khi yêu! Ai mà ngờ đâu!
Trái yêu đương trăm u sầu,
Mà ngàn thương đau.
Tình yêu! Nhận có bao nhiêu!
Nhưng cho, cho rất nhiều
Thành đời mình vẫn cô liêu.
Người ơi thế gian mấy ai!
Đã học chữ ngờ.
Tình đời đổi thay,
Cũng như khi trời nắng mưa.
Đời ai sao chẳng đi qua,
Tình yêu như mỗi cơn mê.
Phút vui qua rồi,
Ngày buồn dài đi!