Rồi cuộc tình mình, cũng đã phai phôi.
Bàn tay em buông lơi, anh cố níu một tình yêu.
Hãy đừng vội vàng, bắt anh hiểu rằng.
Một mai có ai kia sẽ thay anh yêu em.
Yêu thương trong anh, sao phải đau vì người ?
Giọt nước mắt trong anh, do ai cứ rơi hoài ?
Mong cho thời gian, sẽ giúp anh hiểu rằng.
Làm quen với nỗi đau, anh cắn môi thật chặt.
[ĐK] :
Cứ yêu như vậy thôi, đến nước mắt vẫn rơi.
Cố giấu nỗi buồn đi, cứ nói dối đã quên rồi.
Cứ (đã) như hai người dưng, đã khác lắm lối đi.
Đã khác những buồn vui, bởi có ai bên em rồi.
Chắc anh vẫn còn yêu, vẫn đó những thói quen.
Vẫn thấy cứ thật lo, những lúc nắng, những khi mưa.
Anh sẽ quên được em, anh nói dối đấy thôi.
Nói dối để nhìn em, đến đúng nơi, em thuộc về.