Đàn ai rót lên khi nắng tàn
Đàn ơi xoáy lên chi tiếng buồn
Chiều sâu núi bâng khuâng ngắn dài
Có hay mắt sâu đau lòng nhau
Tình tang khúc ru ta tang tình
Về đâu bước chân hoang vắng chiều
Về đâu hỡi con chim ngây dại
Nhé em, mãi mê quên đường về
Bóng thời gian đã chìm sâu theo màn đêm
Niềm đau chôn vùi năm tháng dài trong tiềm thức
Lối về khuya ngọn đèn vàng buồn gục đầu
Văng vẳng tiếng mưa đêm thấm lạnh nhớ và thương
Lặng nghe gió sương đêm rớt nhẹ
Người ơi lối cũ xưa có còn
Dòng đâu mãi mênh mang trôi dạt
Hỡi em đã trôi dạt về đâu
Dù em có thay ngôi đổi lòng
Tình tôi vẫn mắt trông mắt chờ
Ngoài kia lối sương khuya trăng lạnh
Nhé em có đau như hồn ta