Tuấn Phạm :
Phố đông chật người qua,vội vàng chen nhau về qua ngõ.
Tiếng rao buồn làm sao, ngại ngùng giữa chốn đông.
Nipe :
Có khi buồn chợt qua lang thang bên gánh hàng rong.
Nhớ anh, chiều dần qua, hoàng hôn buông trong màu mắt em.
Tuấn Phạm :
Đôi ta bên nhau nay đã xa rồi, yêu thương trôi theo ngàn cơn mơ.
Bên em , bên em anh đã xa rồi, trong em, trong em chỉ còn nổi nhớ...nhớ...nhớ...
Nipe :
Có cơn gió đến gọi trong em, bao lời yêu thương ngày xưa đó.
Có anh sánh bước cùng bên em, trên đường khuya ta dìu nhau về.
Ngỡ như sẽ mãi là trăm năm, nhưng ngờ đâu chỉ là cơn gió.
Gió ơi gió, hãy về bên em, cho em ngủ say trong tình yêu nồng nàn.