Đất khách xa nhà ta nhớ quê, luôn luôn canh cánh
một ngày về, cây đa giếng nước sân đình ấy,
đêm nhớ cùng đêm ngày nhớ ngày.
Nhớ quê ta nhớ gió gió sang đông, mưa xa
ấm áp bến sông hồng nơi đây hòn ngọc phồn
hoa thế sao cứ lòng ta cứ ngóng chông.
bạn bè mấy đứa thời còn trẻ, giờ ấm chiều không
bếp ấm không, lênh đênh lênh đênh muôn
ngả con thuyền nhỏ sóng gió dạt xô bến
là thôi, đường về quê bác gian nan quá, hỏi nhớ quê
hương biết mấy lần ta chông đường gương kính
trong vắt soi rõ làng quê làng quê dợp bóng tre.