NHỚ NỘI PHƯƠNG XA
Khánh Đơn
Chiều buồn phương xa con lại nhớ đến nơi quê nhà
Nhớ người nội già tảo tần vất vả ngược xuôi
Một thời hi sinh cho con,chăm lo cho cháu nên người
Ầu ơ dí dầu...lời ru tha thiết theo con đến bây giờ...
Từ ngày xa quê con thèm lắm chén canh rau dền
Nhớ con đường gập ghềnh,ruộng đồng thẳng cánh cò bay
Ngày rằm lon ton theo sau chân nội đi lễ trong chùa
Cuộc sống đơn sơ nhưng mà ấm áp hai chữ nghĩa tình...
Đk :
Giờ đã thật xa,ngày tháng dần qua,nội nay cũng đã già
Nắng mưa bao mùa rồi chưa về thăm nội quê xa
Nguyện cầu ơn trên ban cho nội con sức khoẻ an lành
Một ngày thật gần con hứa sẽ về bên nội của con...
Dòng đời xô đưa,do cuộc sống phải xa quê mình
ở đâu thì lòng con vẫn hoài hướng về nội thôi
lời nội hôm nao cho con,con luôn ghi khắc trong lòng
“Có bà có ông như cây có cội như sông có nguồn...”