Căn nhà dấu yêu êm đềm trôi từng tháng, năm lớn lên cách xa.
cho lòng nhớ nhà nghe diết da buồn.
hoa lại ngát hương sân nhà tôi đầy ánh trăng sáo ai vút cao cho hồn theo gió lao xao
tôi rất nhớ muốn về ôm chầm mẹ dấu yêu lòng tôi sao nhớ hoài kỷ niệm.
Nơi này phố đông nhưng lòng tôi nào có vui
nhưng đêm gió mưa tôi càng nhớ nghe xốn xang nhiều
tôi lại ươc ao quay về nơi miền chốn xưa có cô gái quê áo bà ba mái tóc thề
tôi rất muốn về ôm kỷ niệm dấu yêu lòng tôi rất
nhớ nhà nhớ nhà nhớ căn nhà xưa thời ấu thơ hay mộng mơ bao năm cách xa
cánh diều cũng bay thật xa
nhớ dáng mẹ tôi đêm rất khuya vẫn ngồi đó
vá cho đàn con tưng chiếc áo tả tơi.
Nay dù cach xa nhưng lòng tôi vẫn thiết tha nhớ đôi mắt ai đêm ngày ngóng trông bươc tôi về
tôi thầm ướt ao như loài chim bay rất cao vút đôi cánh xa bay về nơi chốn quê nhà.