1. Thôi em nhé đừng se sắt tâm lòng
Đừng buồn khi gió đông về
Đừng thương tiếc đến mối tình trái ngang
Em ơi đừng khóc nữa đừng đau xót duyên mình
Vì ngày mai đã sang ngang.
2. Duyên đang thắm mà sao nỡ vô tình
Để rồi ân ái trao người
Còn ai vẫn đứng giữa đời lẻ loi
Em ơi còn đâu nữa còn đâu những hôn nồng
Vì ngày mai đã theo chồng.
ĐK:
Chuyện tình mình duyên kiếp không thành đôi
Lời hẹn hò em không nhớ gì sao
Hay đã quên rồi ngày chúng ta bên mái trường
Bên hàng phượng vĩ màu hoa.
Giờ ngậm ngùi thương tiếc kỷ niệm xưa
Mình thường ngồi bên nhau lúc hoàng hôn
Bên mái sân trường nhìn mắt em tôi thấy buồn
Giờ thấy thương em vô vàn.
3. Thôi em nhé mùa đông đến âm thầm
Chỉ còn anh với riêng mình
Dù thương tiếc cũng chỉ đành lặng câm
Em ơi đừng trách nữa đừng mang mối tơ sầu
Vì ngày mai đã theo chồng.
1. Thôi em [Am] nhé đừng se sắt tâm [F] lòng
Đừng [E7] buồn khi gió đông [Am] về
Đừng thương [F] tiếc đến [G] mối tình trái [C] ngang
Em ơi đừng khóc [Am] nữa đừng đau xót duyên [G] mình
Vì ngày mai đã sang [F] ngang. [E7]
2. Duyên đang [Am] thắm mà sao nỡ vô [F] tình
Để [E7] rồi ân ái trao [Am] người
Còn ai [F] vẫn đứng [G] giữa đời lẻ [C] loi
Em ơi còn đâu [Am] nữa còn đâu những hôn [E7] nồng
Vì ngày mai đã theo [Am] chồng.
ĐK:
Chuyện tình [Am] mình duyên kiếp không thành [F] đôi
Lời hẹn [G] hò em không nhớ gì [Dm] sao
Hay đã quên [F] rồi ngày chúng [G] ta bên mái [C] trường
Bên hàng phượng vĩ màu [E7] hoa.
Giờ ngậm [Am] ngùi thương tiếc kỷ niệm [F] xưa
Mình thường [G] ngồi bên nhau lúc hoàng [Dm] hôn
Bên mái sân [F] trường nhìn mắt [G] em tôi thấy [C] buồn
Giờ [E7] thấy thương em vô [Am] vàn.
3. Thôi em [Am] nhé mùa đông đến âm [F] thầm
Chỉ [E7] còn anh với riêng [Am] mình
Dù thương [F] tiếc cũng [G] chỉ đành lặng [C] câm
Em ơi đừng trách [Am] nữa đừng mang mối tơ [E7] sầu
Vì ngày mai đã theo [Am] chồng.