Mẹ ơi! Con nhớ quê nhà. Nhớ canh rau muống, tương cà chợ quê. Sân đình in bóng cây đa, dòng sông chở nặng phù sa cánh đồng.
Xa quê, xa quê con nhớ mẹ hiền, hoa cau rụng trắng bên thềm ngát hương. Quê nghèo một nắng hai sương, đồng sâu mẹ lội vấn vương một đời.
Lời ru của mẹ vành nôi. Cánh diều xanh biếc tung trời vi vu, lũy tre cò trắng bay về, chiều lam bếp dạ dạt dào tình quê.
Người ơi! Người hỡi! Mà rằng. Công cha nghĩa mẹ sông Hằng sánh chi. Dõi theo từng bước con đi, nỗi lòng xa xứ tình quê nghẹn ngào. Mẹ ơi khi nở hoa đào, con về với mẹ dạt dào tình quê.