Từng dòng nhật ký lem nhem màu phai
Những bước chân nó đi tìm ai
Cơn lũ đi qua cuốn xa mái nhà,
Chỉ còn nó nước mắt tuôn rơi mẹ ở đâu,
Chẳng còn thấy đâu dáng mẹ yêu
Nó run run gọi thầm mẹ ơi
Đôi mắt xa xôi nó trông cuối trời
Lật từng trang giấy những gì nó thấy woo woow
Nó nhớ từng ngày thường thường vẫn viết vài dòng như thói quen
Đôi mắt mẹ hiền giờ này chỉ thấy trong từng trang nhật ký sót lại
Sao mẹ đi chiều qua để con ngồi đây, đời hoài mà sao mẹ nở lìa xa đời con lạc với tiếng nấc nghẹn ngào, từ khi cơn lũ đi qua.
Nơi ở con tìm thấy hạnh phúc ấm áp ngày ấy, giờ đôi bàn tay của con lạnh run biết mấy, ký ức giờ đây nụ cười yêu thương của mẹ, cuốn nhật ký nước mắt con.
Chẳng còn thấy đâu dáng mẹ yêu ú uuuuuuuu.
Nó run run gọi thầm mẹ ơi oiiiiii.
Đôi mắt xa xôi nó trong cuối trời,
Lật từng trang giấy những gì nó thấy wow wowooo
Nó nhớ từng ngày thường thường vẫn viết vài dòng như thới quen….
đôi mắt mẹ hiền giờ này chỉ thấy trong từng trang nhật kí xót lại...
sao mẹ đi chiều qua để con ngồi đây, đợi hoài mẹ sao mẹ nỡ lìa xa để con lạc với tiếng nấc nghẹn ngào từ khi cơn lũ đi qua...
nơi nào con tìm thấy hạnh phúc ấm áp ngày ấy giờ đôi bàn tay của con lạnh run biết mấy kí ức giờ đây nụ cười yêu thương của mẹ, cuốn nhật kí nước mắt con