Từng hạt mưa rơi nanh qua
Gió cuốn chiếc lá, khẽ run đôi vai lạnh giá
Và khi đêm cũng kéo đến che khuất ánh nắng hoàng hôn
Từng dòng người bước trên phố, bên nhau cười vui
Chỉ anh ngồi lặng yên với những ánh mắt giọng cười
Và với những tiếng nói vọng về quanh đây
Bỗng thấy quá nhức nhối khi mơ về
Bỗng thấy quá yếu đuối hơn bao giờ
Thật sâu trong tim anh luôn nhủ lòng đừng nhớ về em
Tiết muối những năm tháng yêu ban đầu
Cố giữ lấy trang giấy xưa phai màu
Từng trang thư xưa mở ra gợi bao nỗi nhớ
Đến lúc choáng váng mới biết em yêu giờ không bên anh
Như là lời em trao anh hôm nào
Chỉ biết đánh đổi năm tháng yêu nhau
Đổi lấy những giọt nước mắt
Rồi khi vây quanh anh đây
Chỉ còn lại những giấc mơ xưa…
Biết đâu ngày mai đôi khi em cũng nhớ về
Kỉ niệm xưa đôi ta trao nhau
Giờ cũng như con mơ hư hao
Giấc mơ giờ đây mình anh còn nhớ
Đến lúc bên anh ngày xưa
Nụ hôn người trao ấm em nay sao hết rồi
Biết những dấu yêu ngày hôm nay đã rời ra