Hình như gió còn nhẹ nhàng
Cuốn theo nó là tiếng vang
Ngày mai xa vời quá
Trước khi bão về không gian như lặng im
Suy tư nhành liễu ngẩn ngơ.
[ĐK1:]
Nhành liễu đung đưa trước gió bão đời quấn theo
Ngày tháng trôi đi khốn khó không lìa gốc
Đời xô ta đi khắp hướng, bao cạm bẫy giăng
Kín trên bước đường nào ngăn được ta
Dù sai lối vẫn quay về.
Cho ta luôn là ta trong dòng đời bôn ba
Sau cơn giông chiều qua.
2. Nơi nào cho ta dừng chân một lúc
Để thấy nắng không lên sau màn mây xám kia
Con đường ta vẽ hạnh phúc ngày đó
Giờ đã biến tan đi khi mà cơn bão qua
Yea ohhh...
Nếu như ngày qua không vội vã nay dường như đã gục ngã
Đến khi đớn đau nơi phía sau nơi phản chiếu con đường dài
Nếu như ngày mai không một ai
Không chở che được khi giông bão.
Và mình đã cho đi giờ nhận lấy được gì
Đừng để gió mang đi cả linh hồn ta ah
Vì cuộc sống luôn vậy dù rằng có vơi đầy
Để lại thấy sau khi bình mình lên nắng có về.
[ĐK2:]
Nắng không dang rộng đôi tay
Để che chở cho bóng tối
Bão giông không chừa ai đâu
Tự mình đi trên đôi chân trần
Đứng giữa cuộc đời
Vươn người thẳng nhiều khi đưa ta vào màn đêm
Tránh né nhịp nhàng như nhành liễu khôn ngoan truớc bão
Sẽ yên bình.
[Rap:]
Có những mảnh đời chúng ta co lẽ sẽ không bao giờ trải nghiệm được
Với những cảm giác của họ chúng ta có thể không bao giờ hiểu được
Đúng sao? Hay sai
Một mình một lối em bước em mơ về tương lai
Vươn vai em cố bước, để bước từng bước mòn gót và nặng nề
Vì trước ngày về con đường còn quá xa
Để thấy cô độc chỉ còn có mỗi mình ta và chính ta
Để thấy giot nước mắt kia chính em cũng ko còn sức để nấc ra
Để cảm giác được nỗi đau rát tim nứt ruột có đến rồi cũng qua
Để thấy con người càng ngày càng xảo trá và
Để em vững bước tiếp đi tương lai có vẻ còn xa quá
Mặc dù em biết là quá khứ em không có
Hiện tại em đã bỏ, tương lai em chả rõ
Thì sao
Vẫn bước từng bước trên con đường này cho dù chỉ toàn là thương đau
Niềm tin với mình là thép, tình yêu với đời là phép
Quá khứ hôm qua đã khép tương lai hiện tại là do ta chép
Hãy bước cùng em cho dù khoảng không của tất cả chúng ta càng ngày càng hẹp.
[ĐK1]
Hình như gió còn nhẹ nhàng
Cuốn theo nó là tiếng vang
Ngày mai xa vời quá
Trước khi bão về không gian như lặng im
Suy tư nhành liễu ngẩn ngơ.