Flavor Rap & Sài Gòn Music........
Rick & Magazine
Đây không phải là nơi để mày tìm ra tiếng nói......
Củng không phải là nơi để mày tìm ra sự thương hại.....
Đây là nơi để mày chứng minh tiếng nói của mình củng như lý do mà mày đến với......
Ver 1 :
Rap … Tao vẫn lại viết .. Giết … mấy thằng Ngu
đéo là đủ … Bởi vì Triều đại cũ .. Toàn Đú .. mà Fuck …chắc là Đuối ..
Cúi đầu xuống … Nói .. Rap .. Đừng … lớn và lối …
Tự Hỏi … Lời mày nói … tệ nhạc mày tồi .. Nôi? Và trôi …
Dừng đi .. Đừng rap … Khi chữ price … Viết tắt chữ S .. đằng trước …
Đừng ước .. dừng bước … đừng ngước về trước .. vì rap …
Mày Twist xàm chó … Thì có tạo nét … rùi Thét .. cách mày Twist ..
Cũng chỉ ngang bằng clip … return .. Khiếp .. chất thiệt… toàn Nhóc , Con và Nít …
S là shjt … thích ý kiến … Ngắn gọn dễ hiêu? cho mấy thằng Như …
Trên đó cứ chơi vs rap bờ chất … là chất hả mấy thằng Ngu ?? ..
Bợ đít là ảnh hưởng … Chắc tưởng .. Mình rap lên
cái tên .. b double C . chac’ toàn bản sao … Ma` Não tụi mày đang và khắc lên ..
Chốt kết … bao lun cả chấp hết .. tao Nhắc hết ..
Ăn cắp …. Biến .. Lắp ghép flow thằng Khác .. Thiệt … Rapviet .. tự nghĩ ??
*** … Vay mượn…. Cứ tưởng Thành công rồi Hả ???
Quá là xa .. Đéo ai Nói .. Riết ăn cắp rồi Muon chất xám toàn của người Ta …
Hook:
Cứ để tao viết lên những câu chuyện mà tụi mày không thể viết.
Để tao vẽ ra 1 tương lai mà tụi mày không thể biết
Đây là nơi tao biến những thứ mà tụi mày ton thờ trở thành trò cười trong mắt tụi tao.
Chẳng lẽ tao lại phải đứng nhìn tụi mày cứ biến nhạc rap thành cát bụi sao?
Ver2:
Tao vẫn rap như kiểu âm nhạc này thuộc về tao.
Những thứ mà tao đang làm có lẽ sẽ không bao giờ mà tao dám tự đề cao.
Nhưng tao được mẹ ban tặng cho đôi chân này nên tao phải luôn tự bước.
Dù có đôi lần phải rơi nước mắt vì những vết đau tao phải tự chuốc.
Nếu nhạc rap là 1 cái áo, thì tao sẽ “bận” nó với chữ “tâm”.
Còn hơn trở thành 1 kẻ nói láo và ôm chữ “hận” đó với chữ “câm”.
Liệu sau bao năm thì những lời nhạc này sẽ vẫn còn đọng trên môi.
Giấc mộng đêm trôi làm hố vực sâu phía dưới chân mày càng rộng thêm thôi.
Nếu như “đích” là nơi mày đến, thì cứ việc “bợ” nếu như mày thích.
Tao chỉ là người cầm thước bảng và chỉ vào mặt những thằng con nít.
Tao không mang suy nghĩ trong đầu là “đến khi nào sẽ được bằng nó”.
Danh tiếng sẽ đến khi bao tử mày có đậm mùi phân của những thằng đó.
Và tao sẽ dizz dù đó là G-Fam.
Dizz dù đó là GVR.
Dizz dù đó là cả 1 miền Nam.
Dizz dù đó mày gọi đó là tài năng.
Dizz dù đó gọi là underground.
Tao sẽ biến âm nhạc chim chóc của tụi mày thành những dòng flow chảy xệ.
Đây sẽ là cuộc chiến của 2 thế hệ!!