Verse 1:
Nhìn em khóc trong vô vọng, anh đau lòng
Nhìn em mãi thương một người, chỉ hoài công
Vì em nên anh nhường em cho người đó thương
Nhưng giờ nếu biết trước, anh sẽ không lùi bước
Người ta chọn sự nghiệp lớn, còn anh chọn cách yêu em hơn
Dù em bỏ mặc anh đau, chỉ vì em cần ai ôm phía sau
Đơn phương trong sự cô đơn, sao em đánh đổi thanh xuân xuôi ngược
Mặc cho người ta bước qua, chỉ trêu đùa với em mà
Người ta có yêu em thật đâu, mập mờ quên em mau
Mặc em đứng chơ vơ giữa giấc mơ dang dở nỗi đau
Đừng cố chấp mong chờ, một người yêu ước mơ hơn em
Vì em vốn bé nhỏ trước những tham vọng bình thường
Về đi em ơi hãy về đi, chuyện tình không như ý
Đừng nghĩ mãi hai chữ biệt ly đau hơn chữ được gì
Cuộc vui tàn rồi, hạnh phúc chẳng đến nơi
Chỉ mỗi anh đợi em ơi về thôi
(Ở bên nơi ấy, cảm giác quanh em chỉ màu đen
Nước mắt rơi cũng chỉ nhiều thêm, sao em vẫn còn lưu luyến
Đón lấy nỗi đau bao lần chỉ có cô đơn vây vần
Cố chấp nên sao đành trách anh)
Verse 2:
Người ta chọn sự nghiệp lớn làm sao chọn cách yêu em hơn
Mặc em muộn màng theo sau, giọt nước mắt này mỗi anh muốn lau
Mong em yên bình bên ai, nhưng anh chỉ thấy em đau thế hoài
Đừng gắng chờ thêm nữa chi, người ta nhạt thế thôi thì
Người ta có yêu em thật đâu, mập mờ quên em mau
Mặc em đứng chơ vơ giữa giấc mơ dang dở nỗi đau
Đừng cố chấp mong chờ, một người yêu ước mơ hơn em
Vì em vốn bé nhỏ trước những tham vọng bình thường
Về đi em ơi hãy về đi, chuyện tình không như ý
Đừng nghĩ mãi hai chữ biệt ly đau hơn chữ được gì
Cuộc vui tàn rồi, hạnh phúc chẳng đến nơi
Chỉ mỗi anh đợi em ơi về thôi
Chỉ mỗi anh đợi
Em ơi về thôi
Người Ta Có Yêu Thật Đâu |