Người Ở Phía Sau Em Intro: có bao giờ bạn ngồi 1 mình rồi tự hỏi tình yêu là gì chưa? Tình yêu là gì mà khiến cho con người ta phải đau khổ như vậy. Đã iêu đơn phương rồi còn tới dau người ta nữa... chỉ biết chôn dấu tình cảm của mình rồi đứng từ sau chúc e hạnh phúc Biểu tượng cảm xúc smile Ver 1 - Juki AT Nếu như em đã quyết định từ bỏ lựa chọn cho mình lối đi riêng... Thì a là ai và a là gì mà lấy tư cách để làm phiền. Chỉ là 1 người đã đi sai hướng xen vào cuộc tình thành kẻ thứ 3... Chỉ là 1 người yêu e đơn phương đến sau người ta ko được đáp trả. Đôi khi nhìn thấy e khóc e đau ở phía đằng sau vì 1 ai đó... Chỉ muốn chạy đến ôm e thật chặt và nói với e đừng khóc vì nó. Nhưng vì bản năng a ko cho phép và sợ điều đó làm e buồn hơn... Nên chỉ im lặng biết dõi theo e mặc cho tình cảm ngày càng 1 lớn. Đôi lúc đêm khuya lại lên fb chia sẻ trạng thái mà a đang mang... Vì thấy chấm xanh ở phía nick e nên chỉ biết đăng lên rồi lại xóa... Đơn giản là a ko muốn e thấy những dòng râm trạng hiện giờ của a... dù viết cho e cảm xúc từ e nhưng sợ e thấy rồi lại né tránh. Vì thứ a cần là nụ cười e chứ ko phải là những giọt nước mắt... Nhìn thấy e vui là a hạnh phúc nên tình cảm này a sẽ đem cất... Bởi a biết rằng duyên phận mỗi người vốn dĩ đã được ông trời sắp đặt... chỉ là định mệnh đã đưa e qua để lại trong a 1 vết cắt. [mel] M.kayly Rồi cơn mưa rơi ngoài hiên anh ngồi đây vẫn mong chờ,chờ người đi qua lối cũ nhưng mà ai đâu ngờ. Bước chân giờ người đâu lẻ loi,đường về đâu mỗi em,khi em ngang qua đây là anh thấy. Bóng dáng thân thương ấy đâu dành riêng cho anh mỗi ngày,đôi môi xinh ngày ấy đã dành cho ai bên cạnh. Phố đông người qua còn mỗi anh lạnh lùng trong nỗi đau,cơn mưa kia lại rơi rồi tình ta đã hết... [ver 2] Pysun Giấc mơ thấm màu nước mắt em lặng rơi trong vô thức Trong mơ em thấy póng anh em đưa tay với nhưng bất lực Tất cả là vì duyên số mãi mãi k đến đc với nhau Hay là do yêu thương vun đắp chỉ khiến cả 2 càng thêm đau Mưa mang anh đến nhưng chính mưa lại mang anh ra đi Mưa mang cho e hp nhưng mưa vô tình không trở thành tri kỉ Tìm đâu ra bóng dáng ấy đôi mắt thấm pùn nhìn em pên ai Tìm đâura đôi pàn tay nhẹ nhàng lau khô những dòng lệ dài Mún dk ôm pờ vai rộng mỗi khi mệt mỏi đó là nơi dựa vào Mún được nge giọng nói trầm ấm khuyên nhủ e ngày hôm nao Múncho thời gian dừng lại ngày anh cạnh pên đếm những vì sao Nhưng có lẽ đó là duyên trời mãi mãi k đến dk vs nhau E xin lỗi k thể ở pên anh chỉ vì bản thân em không xứng đáng Có người chở che nâng bước thì đôi bàn chân này mới vững vàng. Kết quả ra như thế này đó là cái giá mà em phải trả. Đành thôi mỗi người 1 hướng kí ức hãy để cho nó trôi xa