NGƯỜI MẸ GÒ CÔNG
----***----
Dưới nắng hồng, tôi đi giữa Gò Công
Đất như cao, trời như thấp lại
Trong khoảng không, trên sóng biển chập chùng
Chỉ còn lại dáng Mẹ hiền Gò Công
Mẹ là tình Mẹ biển Đông
Yêu nước dòng sông Cửu Long
Trong gian nan, giông bão bao ngày
Thời gian in sương trắng mái đầu
Trùng khơi con sóng thì thầm
Từng đêm như lời Mẹ ru
Tình yêu quê hương thiết tha
Tình yêu non sông gấm hoa
Đất nươc ơi, ngày vui thái bình
Nay con về nghe tiếng đàn Mẹ ru