NGƯỜI LÁI ĐÒ SANG SÔNG
Sáng tác: Ngô Duy Thanh
Từng chiều em về qua sông, ôi chợt hiện công ơn của thầy.
Nhìn người lái đò sang sông, khơi trong em bóng hình thầy đâu đây.
Một đời âm thầm ai hay, thầy vun đắp cho em từng ngày.
Giọt mồ hôi nhòe trang giấy, cho cuộc đời em được hôm nay.
Người thầy đi về mưa bay, cuối con đường rêu phong phủ đầy.
Người thầy dang rộng đôi tay, nâng em lên mỗi lần em vấp ngã.
Lòng thầy sâu nặng bao la, luôn nhắc nhở chúng em thật thà.
“Đừng vì lâu đài nguy nga, bước ra đời quên lời mẹ cha”
Người thầy ghi vào tim ta, lời dạy như ngàn câu ca
Dù năm tháng trôi qua, vẫn không hề phai.
Đời thầy dẫu nhiều chông gai, tận tình ươm mầm tương lai.
Ngày ngày không ngại phong sương, vì đàn em đầy yêu thương.
Rồi từng con đò đi qua, rồi từng lớp học đi xa
Thầy vẫn dõi theo em bước trong cuộc đời.
Lời thầy vang vọng muôn nơi, tình thầy trân trọng ai ơi!
Thầy là gương đời tươi trong, là người lái đò sang sông.