Cầu vồng tan sau mưa mình em đứng chờ.
Vì gió mang anh về nơi chốn nào?
Trong khoảnh khắc cố giấu,
Dù lòng vẫn mong mưa thật lâu.
Mưa cố xóa cho quên ngày sau.
Trở lại đây nhìn nhau chỉ để vỡ òa.
Ngày đó còn nhau trong nỗi đau này.
Giờ hai lối nước mắt em hòa mưa lớn,
Ướt đẫm trong ngàn thương nhớ.
Bao lâu thì em sẽ quên?
Kỷ niệm xưa trôi qua nhanh dù nay nhớ về.
Em gọi anh yêu thương này không trở lại.
Nhìn thấy nhau hôm nay, nhưng nụ cười nơi khác.
Gió có nói với anh lòng em?
Thì thôi anh bước xa thương yêu và xa chốn này.
Con đường xưa đi bao năm giờ quên lối về.
Chào vẫy tay xa xôi hai người dưng ngược lối.
Nghe mưa trôi lòng bớt cơn đau.
Sẽ thôi khóc thầm.