Hạt mưa buồn rơi tôi ngồi với căn phòng đơn côi
Còn mình tôi lẻ loi ánh trăng khuya đã phai nhạt màu
Tình yêu ơi vội tan vội tan biến như một giấc mơ
Người ra đi vậy sao trong lúc đang đắm say men tình
Màn đem tịch liêu trong lòng thấy sao buồn quạnh hiu
Ngày em đi thật xa áng mây trôi thoáng qua bên đời
Giờ nơi đâu người ơi ở phương ấy xa rồi giấc mơ
Mộng mơ kia vội tan chợt tỉnh giấc thấy em quay về
Bước tới bước qua bên đời người đã mang con tim tôi đi rồi
Còn đâu em một thời đã lỡ ánh trăng khuya chẳng còn đâu nữa
Thấp thoáng dáng ai đây rồi ngày đã qua con tim nay không còn
Trọn ước mơ mộng đẹp nay tan vỡ thì thôi em còn gì đâu mà mơ.