Tôi có người bạn thân người ấy tên là Buồn
Hai đứa quen nhau từ ngày mới lớn
Ngày đó Buồn còn xa lạ không hay đến thăm tôi
Ngày đó còn nhiều mơ mộng nên tôi cũng không thân
Cho đến ngày tôi biết, ngày biết yêu lần đầu
Ôi những đam mê của thời mới lớn
Tình yêu là trò chơi lạ ai biết đến thương đau về sau
Từ đó buồn thường hay lại hay đến thăm tôi luôn
Buồn ở lại lâu nhất lúc mất người yêu
Buồn rủ thêm cô đơn đến đây chơi mỗi chiều
Buồn luôn có mặt mỗi lần anh nghĩ đến em
Sợ rằng lần này buồn sẽ ở lại đây mãi
Tôi có người bạn thân người ấy tên là buồn
Hai đứa quen nhau từ ngày mất nước
Cuộc sống của người lưu lạc ai không biết đơn côi
Ngồi nhắc mãi về chuyện quê nhà lâu quá vắng tin vui
Ai biết được cuộc sống vật chất dư thừa này
không thiếu nhũng đêm trằn trọc thức giấc
Cuộc sống của người đi được có chắc sướng không anh?
Hỏi những người còn ở lại không muốn ra đi
Buồn thật là day dứt những tháng ngày tha phương
Buồn rủ thêm cô đơn đến đây chơi rất thường
Buồn xin đến trọ nói rằng mình đã quá thân
Sợ rằng lần này Buồn sẽ ở lại đây mãi
Sợ rằng lần này Buồn sẽ ở lại mãi đây