Ai là người anh mong, là người anh nhớ
Nổi nhớ miên man vô bờ, từng ngày qua đi anh lại suy nghĩ, vì sao lòng không thể nói
Sợ mình mất nhau, sợ lời nói hôm nào, nhạt phai tan biến mau
Tình này giá băng hay đất trời ngã nghiêng, vì em.
Giá như trong màu mắt em suy tư vì anh, giá như phương trời ấy em đang nhớ về anh
Biết bao nhiêu là xót xa nơi này sẽ chẳng làm anh đau đớn mấy
Giữa không gian lạc bước chênh vênh mong chờ em,
xoá tan đi lạnh giá cô đơn đêm từng đêm,
vẫn riêng anh chìm đắm trong hiu quạnh,
tìm bóng hình xưa mà anh không thể quên !!!