Ngựa Hoang Biết Bay
Nguyên tác: Khỏa Nhi; Lời: Lee Phú Quý
Thở phào rồi vụt bay
Cười người đời tầm thường tựa vũng nước miếng nhem nhuốc
Chẳng thèm nhìn lại đây
Không cam tâm, tôi muốn xé toang chân mây
Ngập ngừng tìm về đâu
Tìm bầu trời nhiều vị thần có cánh đã sinh sống
Đường nghìn trùng mù khơi
Dặn lòng mình rời khỏi mặt đất xa thật xa.
U de to no, a na ghi no
U nhe ghi no, u nhe co lo
Ma na co no, u nhe ghi no
Chú ngựa hoang ấy, bay lượn trên thiên đàng.
Ghềnh thác...đến nơi đâu...về chốn tây thiên
Bay nhanh nào...vút cao...đến nơi đâu, về chốn hư vô.
Bay nào...bay nào...bay nào...bay nào
Vút cao...vút cao...í i ì í
Bay nào...bay nào...bay nào...bay nào
Vút cao...vút cao...í i ì í...yeah.
Bay nào, bay nào, bay nào, bay nào
Bay nào, bay nào, bay nào, bay vút
Bay nào, bay nào, bay nào, bay nào
Bay vút, bay vút, bay vút, bay vút bay.
Dù ngoảnh mặt vụt bay
Thì mặt trời rực rỡ chói lóa đôi mắt
Mặc kệ là về đâu
Chỉ cần bầu bạn với ánh trăng đêm, ta say.