Tình Mẹ như núi cao vời
Bao la sóng vỗ biển khơi dạt dào
Một đời Mẹ khổ làm sao
Vì con Mẹ khóc gầy hao tuổi già
Con đốt đuốc đi tìm, giữa mênh mông đất trời
Chẳng điều gì tuyệt vời, bằng tình Mẹ yêu con
Con lỡ sai đường, Mẹ dang rộng vòng tay
Bao dung tha thứ, phận dâu con nhỏ dại
Chung mái ấm gia đình, nỡ sao chia cách tình?
Chữ tình chữ hiếu, vẫn mong tròn phận con
Ôm nỗi ân hận, lệ rơi đáy tim buồn
Mẹ hiền yêu hỡi, ngàn lần con xin lỗi Mẹ
Mẹ là vầng dương, soi bước con nẻo đường
Nhọc nhằn mưu sinh, một đời khổ vì đàn con
Thương lắm Mẹ ơi, bao lần con hững hờ
Để Mẹ khóc thầm, tuổi già lệ sầu mi cay
Mẹ vì đàn con, mong con vui mỉm cười
Con lại vô tâm, nỡ đành làm Mẹ khóc
Tim khắc vào tim
Tình Mẹ sâu nghĩa nặng
Biển hồ lai láng, con làm sao đáp đền?
Mẹ ơn đức cao vời, mỗi đêm con ước nguyện
Mẹ khổ một đời, ban tuổi già bình yên
Con vẫn nguyện cầu, Mẹ tha thứ lỗi lầm
Ngàn lời tạ lỗi, lòng Mẹ như biển trời