Dù mạnh mẽ hay mềm yếu
Thì em vẫn cười tươi thật tươi
Trông như không có gì
Dù đau đớn em một mình
Âm thầm em giấu hết trong tim
Cả thế giới, em dành hết
Cho người ta họ chẳng trân trọng
Ngoài ba mươi thanh xuân vẫn còn
Nhưng lối đi mòn
Đâu còn đường cho em
ĐK: Nửa thế giới em dành cho một ai đó thôi
Còn bao nhiêu hãy dành cho em đi nhé
Bởi thanh xuân em chẳng còn
Giống như em thuở trăng tròn
Chẳng bận tâm cuộc sống chồng con
Tấm thân em chịu đọa đầy nét kiêu sa xưa đâu rồi
Cuộc đời em giờ như màn đêm u tối
Đớn đau em phải một mình gánh trên vai chữ "gia đình"
Tuổi ba mươi em chẳng có ai
Dù mạnh [Am] mẽ hay mềm [G] yếu
Thì em [F] vẫn cười tươi thật tươi
Trông như [Em] không có gì
Dù đau [Dm] đớn em một [Em] mình
Âm thầm [Dm] em giấu hết trong [E7] tim
Cả thế [Am] giới, em dành [G] hết
Cho người [Em] ta họ chẳng trân [Am] trọng
Ngoài ba [F] mươi thanh xuân vẫn [G] còn
Nhưng lối đi [Dm] mòn
Đâu [Em] còn đường cho [Am] em
ĐK: Nửa thế giới em [Am] dành cho một ai đó [Em] thôi
Còn bao [F] nhiêu hãy dành cho [G] em đi [C] nhé
[G] Bởi thanh xuân em [Am] chẳng còn
Giống như em thuở [Em] trăng tròn
Chẳng bận [Dm] tâm cuộc [Em] sống chồng [Am] con
Tấm thân em chịu [Am] đọa đầy nét kiêu sa xưa [Em] đâu rồi
Cuộc đời em [F] giờ như màn [G] đêm u [C] tối
[G] Đớn đau em phải [Am] một mình gánh trên vai chữ [Em] "gia đình"
Tuổi ba [Dm] mươi em [Em] chẳng có [Am] ai