Mong manh sương rơi ướt lối đi về.mình anh ngồi đay lặng nghe tiếng đêm.cơn mưa lao xao thấm đôi vai gầy.vì ai giờ đây mà em bước đi.
khi em bên anh anh chẵng lo gì,chẵng yêu chẵng thương chẵng nghỉ chi ngày mai.khi em xa anh anh mới gay rằng,giờ không còn em đời lẻ loi buồn tênh.
vội quên đi bao yêu thương người trao đến anh.và quên bao nhiêu tình đầu say đắm.tình yêu em trao tôi xem như trò chơi để giờ đây mình tôi đắng cay.
[ĐK:]
ngày đó sao tôi ngu ngơ thờ ơ chẵng hay biết chi,chỉ ước mong sao cho em giờ đây đừng quay bước đi.trở lại khi xưa đôi ta còn nhau và ta sẽ bên nhau như ngày xưa.
vẩn biết tim em còn yêu còn thương còn nhớ đến anh.thì cớ sao đôi ta nay giờ đây phãi xa cách nhau.lổi lầm xưa mong em hãy quên và anh sẻ không như là ngày xưa.