Thở dài giang hồ tựa giấc mộng Tỉnh mộng rồi nàng đã đi để lại trống vắng Nói cười chuyện tình nhi nữ Chôn sâu thế gian thực nực cười Dùng một đời đổi một nụ hôn Điệu múa của nàng mê đắm Yêu quá sâu, hận quá đậm Pháo hoa cuối cùng thành cát bụi Hận thế gian kia vô tình Giết chết đi linh hồn điệu múa của nàng Dần dần cũng già đi Lá rơi một tầng,lệ rơi một lần Chẳng hiểu nỗi tương tư của đôi ta