Em lên ngày mai đường gió trăng cài mong em từng giây rộn ràng như ngây ô hay mùa đông mà xuân đã lâng lâng ô hay mùa đông mà mai đã lên bông vì gót chân in dấu ân tình hoa lá ngỡ như mùa xuân mùa xuân ái ân nhưng trên thềm gác chờ đến trăng tà em ơi vì đâu hẹn rồi thờ ơ xuân sang rồi sao mà hoa nở không tươi xuân qua rồi sao mà tim đã đơn côi vì đã cho nhau những mong chờ hãy nở để quên tình yêu tình yêu nhớ mong qua hôm sau nghe gió thoảng như đi mau mây trắng đã trao cho nhau những ái ân không màu khi không yêu đâu biết nắng hay phai nhanh đâu biết mắt hay long lanh khi ái ân tan tành rồi đến ngày kia ga buồn chờ mãi người yêu thềm ga vắng tanh ai như người yêu màu ái mây chiều ai như người yêu lạnh lùng cô liêu ô hay vì sao mà em đến nơi này ô hay vì sao mà em nhớ hôm nay vì trót yêu anh áo vai gầy không nỡ để anh mùa xuân mùa xuân nhớ mong