Mênh mong đại dương , màn đêm tối tâm , lạnh lùng
Chơ vơ mình anh cùng ngàn con sóng ,không ngừng
Em đang ở đâu giờ này có biết anh mong gặp em
Dấu biết rằng ,ngày mai anh phải quên
Anh vẫn thường mơ,là người sẽ quay trở lại
Anh vẫn thường mơ,là mình trong giấc mơ dài
Nhưng khi thời gian làm anh câm nín,bắt anh phải tin
Đã hết rồi, cuộc tình đã trôi theo ngàn khơi
Ùk thôi xin được vùi chôn mãi
Giấc mơ của hai đứa
Thì thôi xin chào em bờ bến , nơi con thuyền anh nhổ neo
Hoàng hôn thích làm anh ngồi hát , hát cho quên sầu đắng
Quên những gì ta , đã có với nhau đễ mãi đễ mãi xóa diệu nỗi đau.