Nếu Ta Đừng Quen Nhau
[Phương Dung]
Nếu ta đừng quen nhau một chiều hoa nắng tươi màu.
Tình tơ giây phút ban đầu, gặp nhau không nói nên câu.
Mắt em thầm lặng nói, duyên kiếp một lời thôi.
Giờ còn ghi nhớ mãi, ngày ấy quá xa rồi.
Mưa khuya buồn lê thê, đìu hiu giăng khắp lối về.
Còn ai đếm bước âm thầm, tìm trong ngõ vắng cô liêu.
Giữa đêm tàn lạnh giá, mơ bóng bao ngày qua.
Một ngày nên duyên mới, duyên kiếp dễ nào phai?
Mùa thu ngày cũ ước mộng dệt thành thơ.
Dìu bước dưới trăng ngà ta có nhau.
Nhưng giây phút mong manh, nhắc thêm buồn lòng mà thôi.
Chiều còn nhạc thời gian, tìm quên lãng...
Nếu ta đừng quen nhau thì đời chưa vướng u sầu.
Ngày xanh chưa nhuốm thương đau, màu hoa chưa úa phai mau.
Nắng lên rồi đẹp lối, thương nhớ rồi dần vơi.
Chuyện ngày xưa xin gửi, theo áng mây chiều trôi.
[Hưng Nguyễn]