1. Những đóa quỳnh hương lặng lẽ vươn trong màn đêm
Ngỡ cánh hoa mềm tỏa ngát thơm cho tình ta
Nào ngờ nay đã chia xa
Như hoa phù dung sớm nở tối tàn
Nhạt nhòa từng góc phố rơi rớt lưa thưa.
2. Giữa tháng tư ấy cành hướng dương reo vấn vương
Góp hết nhớ thương thả nguyện ước lên trời cao
Rồi một chiều dông bão đi qua
Chỉ còn ngổn ngang xơ xác lá
Xót xa nhìn bồ công anh cô đơn trước gió.
ĐK:
Hoa hồng là tình yêu là những khát khao mơ mộng
Trong khu vườn đầy sắc hương trắng hồng tím cam vàng
Còn yêu nhau còn thương đau còn gieo thêm bao đắng cay
Đến cuối cùng nhận lại cánh hoa hồng đen.
Nếu nỗi buồn là một bông hoa sẽ là một đóa hoa không màu
Chẳng có màu nào tô vẽ nên tận cùng nỗi cô đơn
Dù thời gian có nhòa đi bớt thì trái tim vẫn còn thương
Tự mình trồng một đóa lưu ly sâu trong lòng.
1. [Dm] Những đóa quỳnh hương lặng lẽ [C] vươn trong màn đêm
[Am] Ngỡ cánh hoa mềm tỏa ngát [Dm] thơm cho tình ta
Nào [Gm] ngờ nay [C] đã chia xa
Như [Am] hoa phù dung sớm [Dm] nở tối tàn
[Gm] Nhạt nhòa từng góc phố rơi [A7] rớt lưa thưa.
2. [Dm] Giữa tháng tư ấy cành hướng [C] dương reo vấn vương
[Am] Góp hết nhớ thương thả nguyện [Dm] ước lên trời cao
[Gm] Rồi một chiều dông [C] bão đi qua
[A7] Chỉ còn ngổn ngang [Dm] xơ xác lá
Xót [Gm] xa nhìn bồ công anh cô đơn trước [A7] gió.
ĐK:
Hoa [Bb] hồng là tình [C] yêu là [Am] những khát khao mơ [Dm] mộng
Trong khu [Gm] vườn đầy sắc [C] hương trắng hồng tím cam [F] vàng
Còn yêu [Bb] nhau còn thương [C] đau còn [Am] gieo thêm bao đắng [Dm] cay
Đến cuối [Gm] cùng nhận lại cánh [Am] hoa hồng [Dm] đen.
Nếu nỗi [Bb] buồn là một bông [C] hoa sẽ là [Am] một đóa hoa không [Dm] màu
Chẳng có [Gm] màu nào tô vẽ [C] nên tận cùng nỗi cô [F] đơn
Dù thời [Bb] gian có nhòa đi [C] bớt thì [Am] trái tim vẫn còn [Dm] thương
Tự [Gm] mình trồng một đóa lưu [Am] ly sâu trong [Dm] lòng.