Cố gắng nén nỗi nhớ, nhưng làm sao quên tình này...
Khi lòng anh nhiều nhớ thương, mai về sau mang sầu muộn...
Cố bước tới phía trước, theo nhịp tim ta thì thầm
Qua đường xa đầy gió sương..Đôi bàn chân sẽ chùn lại.
Dìm anh vào trong vực sâu bạn với rượu
Anh cầu mong được hít thở
Ghét rằng sao còn cứ ngẩn..ngơ
Quẩn quanh nhìn xem là ai nơi góc phòng
Trên tường kia người viết lại...
Bao điều sao toàn dối gian..àn...
Bây giờ đây ngày hay là đêm thì vẫn thế thôi..
Giống như lướt ngang bóng ai thấp thoáng qua giấc mơ
Mông lung nắm lấy những mong manh về trong ác mộng
Cần gì lời nồng nàn xưa em ru giấc mơ...về...
Cố gắng nén nỗi nhớ, nhưng làm sao quên tình này...
Khi lòng anh nhiều nỗi lo, mai về sau mang hận thù...
Cố bước tới phía trước, theo nhịp tim anh thì thầm
Qua đường xa đầy gió sương..Đôi bàn chân sẽ chùn lại..
Vẫn chẳng thể nói hết, bao niềm đau còn tồn tại
Sao người mang niềm nhớ thương..đi về nơi xa mịt mờ..
Có chắc em yêu ai, mối tình đó sẽ ngọt ngào
Khi người trao về đắm say
Xin người nên yêu chầm chậm..
Đường phố ánh sáng lung linh
Cùng với khúc hát vang lên
Mà thấy nhức nhối trong tim
Ngoài thềm tiếng lá xác xơ rơi...vì...
Người vẫn cố chấp cam tâm, và cứ quấn lấy ai kia...
Chằng biết có đến đâu không, và người đó có chắc yêu thương...người
Đi qua bao năm tháng, Đến giờ này anh đã hiểu
Rằng tâm mình thanh thoát, thì còn chi mà vướng bận....
Lang thang đi khắp chốn...Anh về lại khi bắt đầu
Gặp em về nơi ấy ..Rồi nhìn anh trong phút giây...chờ mong
Cố gắng nén nỗi nhớ, nhưng làm sao quên tình này...
Khi lòng anh nhiều nỗi lo, mai về sa u ma ng hận thù...
Cố bước tới phía trước, theo nhịp tim anh thì thầm
Qua đường xa đầy gió sương..Đôi bàn chân sẽ chùn lại..
Vẫn chẳng thể nói hết, bao niềm đau còn tồn tại
Sao người mang niềm nhớ thương..đi về nơi xa mịt mờ..
Có chắc em yêu ai, mối tình đó sẽ ngọt ngào
Khi người trao về đắm say
Xin người nên yêu chầm chậm..