Giọt nước lăn dài trên mi mắt đóng trọn vai diễn của kẻ tình si
Em chẳng bận lòng thêm chi chắc đã có người đó thay thế mình khi
Khiến em thay lòng quên đi mất để duyên đôi mình trở nên trái ngược
Chắc do nơi anh thua họ mọi thứ bờ môi cay nồng hoen mi ướt tại
Người kia trong em anh xóa mất đau thương ngự lại anh cất vào tim
Cười khi lòng người vội thay đổi chát đắng nếm phải đêm đến trào thêm
Ừ là do anh mang lỗi lầm đã không cầm nỗi chấp nhận đành buông
Đến cả nỗi buồn họ trao em đấy tham lam đến mức anh cũng dành luôn (x2)
Nếu đã không cần ừ một lời dừng lại em cứ nói ra
Nếu đã không cần sao còn thương hại, xin đừng nhẫn tâm buông lời dối trá
Quá nhiều lần nhắm mắt cho qua khi em kề cạnh bên một ai khác
Cũng đã im lặng để em khỏi buồn như vậy với anh việc làm sai chăng
Nhói vì nhau dối thì đau biết nói vì sao, biết nói vì sao
Chối thì đau khói vì sâu tận nới cổ họng biết nói vì sao
Anh cố gắng cười cho qua tháng ngày đau thương bám lấy không chịu rời đi
Cảm giác này anh đã từng trải qua một năm trước giờ dời khi
Anh quên được họ, sao còn tái diễn lại khung cảnh ngày đau
Em muốn tạo thêm một vết xước trầy sao?
Chặng hành trình một mình anh bước cũng đã quên dần
Đau thương này em muốn biết được cứ thủ đem cân
Mất cả nụ cười cả câu hứa lẫn cả hơi ấm ở ngăn tim
Sót lại nỗi buồn kèm nước mắt mỗi khi nhớ đến cứ mãi tăng thêm
Anh quá mệt mỏi che đi dòng lệ chẳng cho em thấy để rồi thương hại
Nếu xa anh quay về người đó chính là bến dừng, ha thì em cứ nương lại đi
Câu nói từng thương em trao hôm ấy giờ chẳng còn thấy tự biết mình xa
Phía bên người đó có hạnh phúc còn lối đêm về sao chỉ mình ta
Nói những gì lòng không muốn nói chỉ làm thêm nhói như đấm vào tim
Em đâu biết được nỗi buồn anh nhận không nơi nào khác mà đến từ em
Khói làm cay khóe mắt trên mi, dối làm chi chắc phải quên đi
Nỗi buồn này nhân đến lên khi, chẳng còn buồn còn nhớ thêm chi
Sao vẫn còn vương chút gì đó đọng lại ở tim để buồn gõ cửa
Ngọn lửa tình thắp lên hy vọng giữa anh và em chẳng còn tỏ nửa (x2)
Sự thừa thải trở nên tăng dần khi trong tim em anh gần biến mất
Và vết thương này cũng đã thành hình
Xuất hiện âm thanh của từng tiếng nấc
Anh xin được giữ lại niềm đau đến ngày sau còn được nhìn thấy
Ừ thì là em có lỗi gì đâu vết thương này anh đã tự mình cấy
Câu chuyện buồn anh không nên kể
Nhưng giữ trong lòng khiến nước mắt tràn dâng
Vác trên vai bao nhiêu kỷ niệm của ngày tháng cũ tựa như gánh ngàn cân
Gió thổi bay đi những lời thương nơi nào cho anh tìm nhặt nữa
Đến mức chẳng còn tin vào ai lòng này anh đã khóa chặt cửa
Thôi thì duyên tình kết thúc, chấp nhận việc phải rời xa
Anh sẽ chẳng buồn đến lúc, chấm dứt đi những lời ca
Trong em giờ anh đã không còn nữa vị trí đảm nhận đến lúc nhường đi
Họ sẽ thay anh làm mọi thứ quan tâm lo lắng như anh đã thường khi
Không làm em khóc như anh đã từng bờ mi ướt đẫm lăn chảy từng đêm
Dày vò quá đủ từ nơi anh nhận thôi thì đến lúc anh phải ngừng em
Không làm em khóc như anh đã từng bờ mi lăn chảy từng đêm
Dày vò quá đủ từ nơi anh nhận thôi thì đến lúc anh phải ngừng em
Câu nói từng thương em trao hôm ấy giờ chẳng còn thấy tự biết mình xa
Phía bên người đó có hạnh phúc còn lối đêm về sao chỉ mình ta
Nói những gì lòng không muốn nói chỉ làm thêm nhói như đấm vào tim
Em đâu biết được nỗi buồn anh nhận không nơi nào khác mà đến từ em
Khói làm cay khóe mắt trên mi, dối làm chi chắc phải quên đi
Nỗi buồn này nhân đến lên khi, chẳng còn buồn còn nhớ thêm chi
Sao vẫn còn vương chút gì đó đọng lại ở tim để buồn gõ cửa
Ngọn lửa tình thắp lên hy vọng giữa anh và em chẳng còn tỏ nửa (x2)
Thôi thì duyên tình kết thúc, chấp nhận việc phải rời xa
Anh sẽ chẳng buồn đến lúc, chấm dứt đi những lời ca
Trong em giờ anh đã không còn nữa vị trí đảm nhận đến lúc nhường đi
Họ sẽ thay anh làm mọi thứ quan tâm lo lắng như anh đã thường khi
Khói làm cay khóe mắt trên mi, dối làm chi chắc phải quên đi
Nỗi buồn này nhân đến lên khi, chẳng còn buồn còn nhớ thêm chi
Sao vẫn còn vương chút gì đó đọng lại ở tim để buồn gõ cửa
Ngọn lửa tình thắp lên hy vọng giữa anh và em chẳng còn tỏ nửa (x2)