Nếu ngày mai, nỗ lực của anh là dã tràng
Thì trái tim em, ừ...chắc hẳn chính là biển đông
Dù anh đã cố bù đắp những tổn thương em đã mang
Nhưng để làm người em yêu, có lẽ không đủ triển vọng
Liệu rằng... trái tim này rồi cũng sẽ ngừng đập?
Sau cơn mưa ở đầu bài, từng nhịp dần dần thẳng tắp
Đắm chìm trong quá trình cũng là do anh ảo tưởng
Kết quả lại quá mơ hồ, thử hỏi em làm sao thương?
Anh từng tự nhủ đây sẽ là lần cuối
Vì biết mình luôn gặp phải vận rủi
Sự kiên trì thì anh vẫn có thừa
Nhưng căn bệnh cô độc lại khó chữa
Nếu mỗi khi buồn vì em trời lại mưa
Thì có lẽ anh đã mất trong cơn đại hồng thủy
Nhiều lần tự hỏi đã đến lúc dừng lại chưa?
Nhưng thiếu em như thiếu một phần không khí
Tay anh có thể che được cả bầu trời
Nhưng lại không hứng được giọt nước mắt em
Anh có thể bỏ qua những lời cầu mời
Chỉ để bên cạnh một tình yêu không dám chắc...em
Cho anh biết đâu là thương
Cho anh biết đâu là nhớ
Cho anh biết đâu là vương
Và cho anh biết đâu là chờ
Khiến anh như phát điên rồi lại hà cớ
Sao, lạnh nhạt để dòng tin ấy bơ vơ
Anh hiểu là em chưa sẵn sàng
Nhưng đừng thức khuya nữa được không?
Chúng ta giờ chỉ trên hai đường thẳng hàng
Nhưng anh sẽ cố bẻ lái, lội ngược dòng
Cười nhiều hơn nữa có được không?
Hãy là cô gái mạnh mẽ đứng trước sóng
Babe, đừng buồn vì, vì điều đó làm anh đau
Em không tin được là từ khi để ý em anh lại cất riêng mình một màu xanh đâu
Hy vọng lần nữa cũng không sao, đau thêm lần nữa cũng không sao
Lại đặt cược vào một bước đi dẫu xác xuất thành công anh tính được không cao
Anh muốn...thật sự.... muốn nói với em rất nhiều điều
Nhưng liệu bây giờ có phải lúc ....nên làm? hay im lặng
Anh muốn...muốn được đi bên em... mỗi ngày vào buổi chiều chiều
Nhưng đời sắp xếp rằng ta chưa thể gặp nên chỉ biết đưa mắt tìm trăng
Vì gương mặt em ẩn hiện trên đó, thật đẹp, thật trong sáng
Nên dù biết chắc con tim phải đau khổ nhưng mà, lí trí, anh không màn
Đâu có ai như anh phải không em?
Luôn kịp lưu giữ những bức hình em hay xóa
Cả những dòng trạng thái buồn dài trong đêm
Vẫn còn nguyên vẹn trong chiếc phone này đây mà
Vì anh muốn hiểu, hết tính cách, sự yếu đuối em giấu sâu kín trong lòng
Để khi yêu, biết bao dung, tránh gây ra những chuyện em không mong
Anh đã dành thời gian biểu của riêng bản thân mình để nghĩ về em quá nhiều rồi
Tại sao lại mơ về một người ở xa xăm thật tình không! không thể nào hiểu nổi!
Rồi...thức tỉnh sau giấc mơ, lại suy nghĩ đơn giản hơn
Lại bất chấp tất cả trồng cây si, song song với xương rồng vẫn đang lớn
Và vì anh không thể nào từ bỏ
Hay rút lui để tâm hồn tự do
Nếu anh nỡ quyết định làm điều đó cũng chính là lúc mà anh đã tự cho
Một trong những người theo đuổi em có cơ hội
Thêm lần sau nữa làm tổn thương người mình yêu
Bởi ai dám chắc rằng trong họ có thật lòng
Nên phải cố gắng mong ngóng và chờ thôi
Thậm chí anh còn ghét những người làm phiền đến em
Những người làm phiền đến thế giới của riêng anh
Ước rằng một ngày họ chỉ được phép đến xem
Hai chúng ta cùng nhau tiến bước vào tiền sảnh
Nếu anh từ bỏ hy vọng những điều trên thì lại càng không có tư cách trong tình cảm
Sẽ để vụt mất giây phút em mỉm cười gật đầu đồng ý cho đôi tay mình chạm
Nếu anh từ bỏ thì liệu rằng sẽ thanh thản hay cơn nhói lòng bỗng chốc lại tăng lên
Biết đâu rồi em sẽ rung động hạnh phúc trước mắt đó thôi...sợ chi mà chẳng đến?
Đến nói với em một câu thật chân thành, dẫu là ngày mai ta lại buộc phải xa
Nhưng chỉ cần chờ đợi thêm một chút nữa, mình sẽ không còn phải ngủ ở riêng hai nhà
Đối với anh điều đau đớn nhất không phải là cái chết, hay chuyện muốn làm bạn đời của em thất bại
Mà là khi rút đoạn dây truyền dòng máu đến con tim và từ bỏ khiến lời yêu mãi cất lại