Lỡ yêu rồi, làm sao quên được anh ơi.
Những đêm buồn, nhìn về dĩ vãng xa xôi.
Đếm bao kỷ niệm,là bao nhiêu tình,
Mà đành quên sao ?
Anh giờ đành quên sao anh?
Tình mình hôm nao, đâu ngờ rằng chiêm bao
Nhớ thương ôi là bao...
Nhớ lúc anh giã từ
Chiều phai cuối trời
Nhìn hoàng hôn rơi,
Nắm tay, anh buồn khẽ nói:
Mình yêu nhau mãi, suốt đời nghe em
Chiều kia sẽ vơi
Và màu hoa sẽ phai
Tình mình sẽ không nhạt màu như nắng hoa
Mà đẹp như ước mơ
Tiếc thay rằng, thời gian không ngủ trên môi
Lỡ xa rồi, tình chung sẽ trắng như vôi
Đã thương nhau rồi, thì quên sao đành,
Một người đêm thâu mong một người nơi nao
Còn gì cho nhau, hay chỉ là thương đau
Khắc ghi vào lòng nhau...