Chút kí ức vụn về năm ấy nhắc nhớ
Một thời vương vấn dẫu đã nói câu ly biệt
Đâu hay mang hoài con tin yêu
Như chưa khi nào giải thoát hết vướng mắc đã vụn vỡ
Năm tháng ấy dày vò tâm trí
Cứ thế tuổi đời già đi
Mang bao vết thương chưa lành
Ai sẽ thay ta yêu lại người
Chớ oán trách bản thân vì đã chẳng giữ được nhau
Đâu ai bên ai hoài cũng sẽ đổi thay đến nay dở dang
Chẳng dấu ước muốn được trở về ta sẽ không lạc nhau
Đó chắc chắn sẽ là phép màu, dù thời gian vỗi vã
Liệu rằng sớm mai vô tình mắt chạm nhau
Chắc sẽ nhói lòng vẫn còn đau
Chắc sẽ nhắc nhớ những ngày xưa
Tầm tã đi dưới chiều mưa ngại ngần mình nép thật lâu
Đừng vội bước khi đã không muốn rời nhau
Hay lại yêu như mới bắt đầu
Cũng đã bao lâu chưa còn được cảm giác ôm ấp trong lòng
Ta chính là đã mắc nợ nhau, nên cứ luyến lưu mãi kỷ niệm