Như nắm cát rơi từ kẽ bàn tay
Càng nắm lấy chẳng thể giữ được
Như trái tim em cứ nhớ về anh
Càng muốn quên nhưng càng nhớ nhiều thêm.
Anh biết không ngày cứ chờ mong
Còn lại em với nỗi tuyệt vọng
Ngước mắt lên nhìn bao vì sao buồn
Cần một ai giữ tim bình yên.
[ĐK:]
Đừng hỏi vì sao em khóc
Bởi nước mắt không dành cho người yếu đuối
Em chỉ muốn là em thôi lúc này
Trở về với cảm giác thật lòng cho riêng em
Có một ai không ở cuối con đường.
Trả về bao yêu dấu vốn dĩ đã không thuộc về em mãi mãi
Anh hãy sống với người ấy thật lòng yên vui
Đừng bận tâm cơn gió thoáng qua mùa đông xưa
Bởi vì tình yêu đâu thể đến từ trái tim vô tình.