Vào lúc nửa đêm,
Tôi đi dạo trong giấc ngủ của mình,
Từ những ngọn núi của đức tin,
Tới một dòng sông sâu thẳm.
Tôi hẳn đang kiếm tìm điều gì đó,
Điều gì đó thiêng liêng tôi đã mất,
Nhưng con sông rộng lớn
Và thật quá khó để vượt qua.
Và dù tôi biết con sông là rộng lớn,
Tôi đi dạo mỗi tối và tôi đứng trên bờ dòng sông
Và cố gắng vượt sang bờ đối diện,
Nhờ đó tôi cuối cùng có thể thấy điều tôi đã kiếm tìm.
Vào lúc nửa đêm,
Tôi đi dạo trong giấc ngủ của mình,
Xuyên qua thung lũng của sợ hãi,
Tới một dòng sông sâu thẳm.
Và tôi đã đang tìm kiếm điều gì đó
Đã bị lấy đi khỏi tâm hồn tôi,
Điều gì đó tôi không bao giờ muốn để mất,
Điều gì đó ai đấy đã đánh cắp đi.
Tôi không biết vì sao tôi đi dạo trong đêm,
Nhưng bây giờ tôi mệt mỏi và tôi không muốn dạo bước chút nào,
Tôi hi vọng không mất nốt phần còn lại của đời tôi
Cho đến khi tôi thấy chính cái điều tôi đã đang tìm kiếm.
Vào lúc nửa đêm,
Tôi đi dạo trong giấc ngủ của mình,
Xuyên qua khu rừng của ngờ vực,
Tới một dòng sông sâu thẳm.
Tôi biết tôi đang tìm kiếm điều gì đó,
Điều gì đó quá mơ hồ
Đến nỗi nó có thể chỉ được thấy
Bởi đôi mắt của người mù.
Vào lúc nửa đêm.
Tôi không chắc có một cuộc đời phía sau cái đấy,
Chúa biết rằng tôi đã chưa bao giờ là một người mộ đạo,
Bị rửa tội bằng ngọn lửa, tôi lội vào trong dòng sông
Mà chảy tới miền đất hứa.
Vào lúc nửa đêm,
Tôi đi dạo trong giấc ngủ của mình,
Xuyên qua sa mạc của sự thật,
Tới một dòng sông sâu thẳm.
Tất cả chúng ta kết thúc trong đại dương,
Tất cả chúng ta khởi đầu trong những dòng suối,
Tất cả chúng ta được mang đi,
Bởi dòng sông của những giấc mơ.
Vào lúc nửa đêm.