Không biết tại sao đêm nay anh lại thức
Cứ mơ màng khi anh nghĩ về em
Anh nhớ em biết không ngưòi yêu hỡi
Như ánh trăng nhớ muôn ngàn vì sao
Cứ thế thời gian trôi qua thật lặng lẽ
Tiếng yêu đầu anh vẫn không thể trao
Rồi đến khi bóng em chợt tan biến
Anh thấy như...khoé mắt...mình hoen cay
Giấc mơ ngày ấy nay đã mãi xa rồi
Tiếc cho ngày tháng đôi ta có nhau trong đời
Trách thân vì đã không sao nói nên lời
Một tiếng yêu mà sao chẳng thể nói
Đến khi ngưòi cất bước đi mãi không về
Mới hay giờ có nói chi nữa cũng muộn màng
Cứ sao vì yêu anh ngu ngo yêu dại khờ
Để giờ anh nhớ em...