Ver 1 :
Tình yêu dang dở của anh chỉ mong ngày sau được em mãi thương thôi..
Không than thở cũng không trách mắng mùi thơm hoa sữa dịu hương môi..
Chiều nhạt nhòa có chút vương mi sài gòn ngày cũ nhắc hoài chuyện lỡ..
Đốt thời gian anh vùi mình vào khoảng lặng không vui cùng mối duyên tơ..
Anh không nghĩ ngày mình gặp nhau giữa mùa phượng vỹ năm tan trường..
Nhắc kỷ niệm ngày ấy tình đầu mình đã thắm thiết thương hoài mặn nồng..
Bến sông quê anh ngồi chờ mãi mong ngày tương phùng mình không xa..
Điều anh nghĩ mình đã thất vọng bước chân em cũng dần nhòa phương xa..
Ba năm dài anh từng nhốt mình vào giữa đêm buồn nước mắt vang vọng..
Căn phòng cũ lưu lại sạch sẽ ngày mà uyên ương chúng mình thường nắm..
Chọn dối lừa em gạt yêu thương gửi gắm con tim sắc màu hương nồng..
Vứt anh lại cùng khối niềm đau em chọn gia đình về sông vương hồng..
Quá khứ trước thời học sinh anh từng thương em quên việc mình học..
Từng giản dạy nhau nghe những buổi về nhà khó khăn chép phạt hình học..
Lụy vì em không còn rung động nhắc nhở bóng dáng ngày nào thân thuộc..
Anh thương họ người cùng chia sẻ gian khổ nhiều năm vẫn không bước..
Mel :
Vậy là đôi ta nay xa thật sao nhìn lại bước chân nơi ta từng qua
Người quay lưng anh không tiếc chi anh chỉ mong em ơi nghĩ suy
Cuộc tình bao lâu ngỡ như đi xa xăm nào ngờ chúng ta phải dừng lại thôi
Anh không trách không than em ơi nơi xa bình yên
Ver 2 :
Sẽ là câu chuyện không ai còn nhắc mà giờ chắc chỉ một người nghe
Cành phượng vỹ vài năm trước đó có tiếng cười đùa nhiều người qua
Giờ ở phương xa có cạnh một người chắc em đã cười nhiều hơn trước
Có người lắng nghe em khi buồn phiền sẽ không một mình cố đơn bước
Sài gòn bộn bề đâu còn như xưa ánh đèn không sáng lúc chiều tà
Làm bạn với đêm cũng chỉ là khói trong góc phòng tối không điều hòa
Trời mưa giông tố khuất sau bóng đồi nhớ lúc mình ngồi kể nhau nghe
Vài câu chuyện cũ đâu đó hiện hữu lúc em tựa đầu phía sau xe
Ta đã phung phí khoảng trời đẹp nhất thôi thì tìm lại ở chương sau
Đừng đem tình cảm ra làm phép tính dù gì ngày đó từng thương nhau
Có bao hoài niệm đâu đó tồn tại đôi khi chỉ là trong trí nhớ
Em tìm lại chưa cô gái năm đó cho đến bây giờ còn ghi thơ
Gió ơi có thổi đến nơi em không để anh gửi gắm chút ân tình
Gửi nhành hoa đỏ mà em từng thích gửi cả kỷ niệm bên thân mình
Chỉ giữ lại chút vài ba bộn bề để làm hành trang mình bước tiếp
Có thương có nhớ có như thế nào thì cũng do ta lỡ nhịp
Mel :
Vậy là đôi ta nay xa thật sao nhìn lại bước chân nơi ta từng qua
Người quay lưng anh không tiếc chi anh chỉ mong em ơi nghĩ suy
Cuộc tình bao lâu ngỡ như đi xa xăm nào ngờ chúng ta phải dừng lại thôi
Anh không trách không than em ơi nơi xa bình yên