Đâu ai sợ mùa đông người ta chỉ sợ cô đơn
Sợ những cơn gió về mang theo giá lạnh…
Làm con tim ta tê tái.
Đâu ai sợ ngày trôi chỉ sợ lòng buông lơi
Sợ khi đứng đợi vẫn không thấy bóng người
Mà sao đôi môi thấy đắng!
Thu mình một góc vắng nhìn về con đường
Ly cà phê vẫn đắng như những yêu thương mà em để lại
Chỉ còn mình anh ngồi nhâm nhi mãi...
Nếu em thấy được khoảng trống nơi tim anh, liệu em có ra đi để anh ở lại!
Khi buông lơi theo những tháng ngày dài, mòn mỏi, trông ngóng không thấy em.
Giữa những cơn gió ùa về sớm nay..
Góc phố đâu hay rằng anh đã mất em rồi!
Đành khép lại thôi những kí ức xưa, một cơn mưa mùa đông!
Rap:
Thẫn thờ ngồi dưới cơn mưa đông
Lặng nhìn về khoảng trống trong vô vọng
Đưa đôi tay với lấy từng khoảnh khắc từng kỷ niệm hai đứa ngày ấy còn cô đọng.
Cố góp nhặt từng mảnh vỡ theo thời gian
Thu mình vào khoảng trống buông lời than
Mình gặp nhau là duyên ông trời ban
Cũng là duyên khiến ta phải rời nàng !
24h trôi sao quá lâu
Tình yêu này ai thừa nhận là phá đâu
Lồng ngực trái giờ đây đã quá đau
Yêu thương xưa trao nhau theo đêm đông tan mau mang đôi ta rời xa nhau.
Còn đâu những tháng ngày em cùng ta cầm tay đùa vui
Còn đâu nồng ấm ngày xưa bờ môi nhẹ trao bờ môi sâu !
Đâu ai sợ tình yêu, người ta chỉ sợ chia ly
Sợ những nỗi buồn trôi theo tháng ngày, mà sao vẫn còn đau mãi!
Cuộc đời này quá ngắn sao nỗi nhớ dài
Anh lê đôi chân bước theo những vệt xám tận nơi cuối trời
Lại một ngày trôi đi, rồi lạc về đâu khi không có em.
Nếu em thấy được khoảng trống nơi tim anh, liệu em có ra đi để anh ở lại
Khi buông lơi theo những tháng ngày dài, mòn mỏi, trông ngóng không thấy em!
Giữa những cơn gió ùa về sớm nay
Góc phố đâu hay rằng anh đã mất em rồi!
Đành khép lại thôi những kí ức xưa, một cơn mưa mùa đông!
Cơn mưa hôm nay vắng bước chân em
Anh biết tìm đâu một hơi ấm như ngày nào, lúc ta còn nhau
Những kí ức đó sẽ mãi trong tim
Dẫu biết mùa đông giờ đây sẽ trôi thật chậm
Sẽ không còn em..
Nếu em thấy được khoảng trống nơi tim anh, liệu em có ra đi để anh ở lại
Khi buông lơi theo những tháng ngày dài, mòn mỏi, trông ngóng không thấy em!
Giữa những cơn gió ùa về sớm nay
Góc phố đâu hay rằng anh đã mất em rồi!
Đành khép lại thôi những kí ức xưa, một cơn mưa mùa đông!