1. Tình đời mua bán trao tay
Được thua kiếp sống vô thường thoáng tựa làn mây.
Dặn lòng mình tập quen, buồn vui chát đắng trong đời
Đừng quá tin những lời thề hứa xa vời
2. Lòng người ai thấu nông sâu
Lợi danh đánh đổi chẳng từ thủ đoạn hại nhau
Người đành vùi dập nhau, cười vui ai dẫu than sầu
Về hố sâu hoang lạnh giữ được gì đâu
ĐK: Một đời người trả vay mưu cầu toan tính
Tình là gì khi cơ hàn ta với ta
Dẫu nghèo ta mến trao nhau bằng chân tình
Hơn sống trong giàu sang chỉ biết mình thôi
3. Thế sự tình đời bạc trắng như vôi
Trầm luân bể khổ tan hợp chấp nhận mà thôi.
Một đời người ngược xuôi, biệt ly khóe mắt ngậm ngùi
Cùng kiếp nhân sinh mà nở nào phụ nhau.
Intro: [F][Am]-[Dm][Gm]-[Gm][C][Am][Dm]-[Bb][C][F]-[C][F]
1. [F] Tình đời mua bán trao [Am] tay
Được thua [Dm] kiếp sống vô thường thoáng tựa làn [Gm] mây.
Dặn lòng mình tập [C] quen, buồn [Am] vui chát đắng trong [Dm] đời
[Bb] Đừng quá tin những [G7] lời thề hứa xa [C] vời
2. [F] Lòng người ai thấu nông [Am] sâu
Lợi danh [Dm] đánh đổi chẳng từ thủ đoạn hại [Gm] nhau
Người đành vùi dập [C] nhau, cười [Am] vui ai dẫu than [Dm] sầu
[Bb] Về hố sâu hoang [C] lạnh giữ được gì [F] đâu
ĐK: [Gm] Một đời [C] người trả [Dm] vay mưu cầu toan [F] tính
[Am] Tình là gì khi cơ hàn ta với [Dm] ta
Dẫu nghèo [Am] ta mến [Dm] trao nhau bằng chân [Gm] tình
[C] Hơn sống trong giàu [G7] sang chỉ biết mình [C] thôi
3. Thế sự [F] tình đời bạc trắng như [Am] vôi
Trầm luân [Dm] bể khổ tan hợp chấp nhận mà [Gm] thôi.
Một đời người ngược [C] xuôi, biệt [Am] ly khóe mắt ngậm [Dm] ngùi
[Bb] Cùng kiếp nhân sinh [C] mà nở nào phụ [F] nhau.