1. Một tách trà thơm bên ngoài ban công
Gốc nhà ai một ngày đầu đông
Vang lên tiếng em khúc khích cười.
2. Nhặt mấy nhành hoa em cài lên tóc
Ngắm chậu cây nằm gọn trong gốc
Hôm nay ngày vui ơi là vui.
T-ĐK:
Người ta hỏi em sao mãi không yêu một ai
Sao không một ai cạnh bên đưa đón em mỗi ngày
Mà em hồn nhiên em cứ ngây ngô vậy thôi
Em có câu trả lời của riêng em.
ĐK:
Em vui vì đối với em, em là đóa hoa đẹp nhất
Em vui vì mỗi sớm mai những tia nắng kia là thật
Em không mang chuyện yêu đương, em soi mình vào trong gương
Em thấy nụ cười xinh em mong em giữ cho riêng mình.
Em vẫn còn bé tí teo, em đâu muốn em phải lớn
Em mong đợi mãi thế thôi không oán trách không giận hờn
Và rồi những lúc cô đơn, mình em hát em nghe tim nhẹ tênh
Một ngày vui ơi là vui.
T-ĐK:
Người ta hỏi em sao mãi không yêu một ai
Sao không một ai cạnh bên đưa đón em mỗi ngày
Mà em hồn nhiên em cứ ngây ngô vậy thôi
Em có câu trả lời của riêng em.
ĐK:
Em vui vì đối với em, em là đóa hoa đẹp nhất
Em vui vì mỗi sớm mai những tia nắng kia là thật
Em không mang chuyện yêu đương, em soi mình vào trong gương
Em thấy nụ cười xinh em mong em giữ cho riêng mình.
Em vẫn còn bé tí teo, em đâu muốn em phải lớn
Em mong đợi mãi thế thôi không oán trách không giận hờn
Và rồi những lúc cô đơn, mình em hát em nghe tim nhẹ tênh
Một ngày vui ơi là vui.
* Em vẫn còn bé tí teo mai đây em sẽ phải lớn
Em biết đời vẫn thế thôi, vẫn oán trách vẫn giận hờn
Và rồi những lúc cô đơn mình em hát em nghe tim nhẹ tênh
Một ngày vui ơi là vui.
1. Một tách trà [C] thơm bên ngoài ban công
Gốc nhà [Am] ai một ngày đầu đông
Vang [Dm7] lên tiếng em khúc khích [G] cười.
2. Nhặt mấy nhành [C] hoa em cài lên tóc
Ngắm chậu [Am] cây nằm gọn trong gốc
Hôm [Dm7] nay ngày vui ơi là [G] vui.
T-ĐK:
Người [F] ta hỏi em sao mãi [Em] không yêu một ai
Sao [Dm7] không một ai cạnh [G7] bên đưa đón [C] em mỗi ngày
Mà [F] em hồn nhiên em cứ [Em7] ngây ngô vậy [A7] thôi
Em [Dm7] có câu trả lời của riêng [G7] em.
ĐK:
Em vui vì đối với [C] em, em là đóa hoa đẹp nhất
Em vui vì mỗi sớm [Em7] mai những tia nắng kia là [Am] thật
Em không mang chuyện yêu [Dm7] đương, em soi mình vào trong gương
Em thấy nụ cười [F] xinh em mong em giữ cho riêng [G] mình.
Em vẫn còn bé tí [C] teo, em đâu muốn em phải lớn
Em mong đợi mãi thế [Em7] thôi không oán trách không giận [A7] hờn
Và rồi những [Dm7] lúc cô đơn, mình em hát em nghe tim nhẹ [Fm] tênh [G7]
Một ngày vui ơi là [C] vui.
T-ĐK:
Người [F] ta hỏi em sao mãi [Em] không yêu một ai
Sao [Dm7] không một ai cạnh [G7] bên đưa đón [C] em mỗi ngày
Mà [F] em hồn nhiên em cứ [Em7] ngây ngô vậy [A7] thôi
Em [Dm7] có câu trả lời của riêng [G7] em.
ĐK:
Em vui vì đối với [C] em, em là đóa hoa đẹp nhất
Em vui vì mỗi sớm [Em7] mai những tia nắng kia là [Am] thật
Em không mang chuyện yêu [Dm7] đương, em soi mình vào trong gương
Em thấy nụ cười [F] xinh em mong em giữ cho riêng [G] mình.
Em vẫn còn bé tí [C] teo, em đâu muốn em phải lớn
Em mong đợi mãi thế [Em7] thôi không oán trách không giận [A7] hờn
Và rồi những [Dm7] lúc cô đơn, mình em hát em nghe tim nhẹ [Fm] tênh [G7]
Một ngày vui ơi là [C] vui.
* Em vẫn còn bé tí [C] teo mai đây em sẽ phải lớn
Em biết đời vẫn thế [Em] thôi, vẫn oán trách vẫn giận [Am] hờn
Và rồi [Dm7] những lúc cô đơn mình em hát em nghe tim nhẹ [G7] tênh
Một ngày vui ơi là [C] vui.