Tìm trong đêm tối ánh sáng khi không quay về với ta. Khi người xa và trong nước mắt có nổi đau không bao giờ nguôi. Hởi người ! Thầm hỏi lòng, đời sao ngang trái để giọt sầu từng đêm rơi mãi. Ngửa mặt lên trời cao vì sao?
Đời không thương xót số phận ta đem chôn vùi chốn xa, nơi vực sâu. Tình ơi ! Có thấu khi đời ta xa chân vào tối tăm, nơi lổi lầm. Ngoẵng mặt nhìn màn đêm u tối. Trước mặt thì vực sâu thăm thẵm. Ngoẵng mặt lên. Ngoẵng mặt lên. Thấy đời tăm tối...
Quay mặt phía người, người bỏ ta đi. Quay mặt phía đời, đời nở chia ly. Hỏi tại sao? Lổi lầm chi sao người xa lánh?
Đêm về cuối đường tàn phế thân ta. Danh vọng không còn tình cũng ra đi. Hỏi tại sao? Lổi lầm chi một mình đi về??