Cơn gió đêm nay thổi đến sáng mai
Bóng cây cô đơn, sương thấu qua tim
Nỗi nhớ càng vào sâu trong tim càng lạnh
Gió đã thổi, mưa đã rơi, khó tìm lại quá khứ
Một đời người có lúc trầm lúc thăng
Hi vọng đám mây đen trên bầu trời
Biến thành cầu vồng đầy sắc màu đẹp đẽ
Một kiếp người có đoạn tình dài ngắn
Đoạn tình dài lâu
Trong tim đã không còn oán hận