Ngồi nhớ phút giây lầm lỡ, để rồi trọn đời mãi nhớ.
Ôi cơn đau khiến tôi sao sợ tình yêu quá.
Biết bao người gợi tình yêu mới, thiết tha người gọi mời tôi tới...
Nhưng trong lòng sợ nỗi đau lại về với tôi...
Sợ lắm phút giây ngày ấy, đã trót yêu rồi, ta đâu còn thấy
Khi ta yêu anh, ta chỉ biết có anh mà thôi.
Đến khi tình hiện hình nguyên vẹn và tiếng yêu giờ dần tàn đã hết.
Giờ còn lại đây con tim phôi phai ta đâu dám yêu ai...
Nhiều lần thầm trốn bao tình yêu tới.
Dù tình thật mới nhưng nào dám với hỡi anh...
Con tim nhạt theo tháng năm lạnh câm...hu...oh...hu. ..oh
N� tình yêu hỡi xin đừng gọi tôi nữa.
Sợ lắm trăm ngàn lời thề câu hứa.
Này người ơi! Xin cho tôi một cõi bình yên...
(Nhiều lần thầm tránh xa bao cuộc chơi
Dù đời còn những đam mê quên lối...
Xin cho ta tránh xa đam mê tình yêu...hu...oh...hu. ..oh
Xi cho người trọn đời hạnh phúc.
Và giữ bên người cuộc tình xanh mãi.
Còn riêng tôi... Xin cho tôi một cõi bình yên)