1. Mưa đâu cố ý vương trên vai người
Rồi nhìn trong nỗi cô đơn nào có ai hay
Chỉ muốn bên em thôi
Dù đời chông chênh theo bước anh đi.
2. Hai tư nỗi nhớ cho em một ngày
Anh loay hoay với nhớ quên, gần gũi, xa xôi
Yêu đương thắt tim anh rồi
Rằng tình yêu em đau đớn nhường này.
ĐK1:
Một chút quên em thôi, một chút đâu xa vời mà sao em tiếc nuối
Vì muốn con tim em yêu anh đến khi hơi thở bớt nồng nàn
Và đôi tay thôi nắm chặt yêu tới khi chẳng còn điều gì hối tiếc.
ĐK2:
Một chút quên em thôi, một chút đâu xa vời mà sao em tiếc nuối
Vì muốn con tim em yêu anh đến khi hơi thở bớt nồng nàn
Và đôi tay thôi nắm chặt yêu tới khi chẳng còn điều gì hối tiếc.
ĐK3:
Someday if I were you T coud love you less so I can forget
Vì muốn con tim anh yêu em đến khi hơi thở bớt nồng nàn
Và đôi tay thôi nắm chặt yêu tới khi chẳng còn điều gì hối tiếc.
1. Mưa đâu cố [Dm] ý vương trên vai [C] người
Rồi nhìn trong [Bb] nỗi cô đơn nào [C] có ai hay
Chỉ [Gm] muốn bên em [Dm] thôi
Dù đời chông [Bb] chênh theo bước anh [A7] đi.
2. Hai tư nỗi [Dm] nhớ cho em một [C] ngày
Anh loay hoay [Bb] với nhớ quên, gần [C] gũi, xa xôi
Yêu [Gm] đương thắt tim anh [Dm] rồi
Rằng tình yêu [Bb] em đau đớn nhường [A7] này.
ĐK1:
Một chút quên em [Dm] thôi, một chút đâu xa [Am] vời mà sao em tiếc [C] nuối
Vì muốn con tim [Dm] em yêu anh đến [Am] khi hơi thở bớt nồng [Bb] nàn
Và đôi tay thôi nắm [C] chặt yêu tới khi [Bb] chẳng còn điều gì hối [Dm] tiếc.
ĐK2: (Hát tăng lên 1 tone từ [Dm] -> [Em])
Một chút quên em [Em] thôi, một chút đâu xa [Bm] vời mà sao em tiếc [D] nuối
Vì muốn con tim [Em] em yêu anh đến [Bm] khi hơi thở bớt nồng [C] nàn
Và đôi tay thôi nắm [D] chặt yêu tới khi [C] chẳng còn điều gì hối [Em] tiếc.
ĐK3: (Hát tăng lên 1 tone từ [Em] -> [F#m]
Someday if I were [F#m] you T coud love you [Dbm] less so I can [E] forget
Vì muốn con tim [F#m] anh yêu em đến [Dbm] khi hơi thở bớt nồng [D] nàn
Và đôi tay thôi nắm [E] chặt yêu tới khi [D] chẳng còn điều gì hối [F#m] tiếc.